Hạnh phúc hay niềm vui?

08/11/2018

Thật ra mình không phải là người có thói quen định nghĩa những từ ngữ mơ hồ, hay cố gắng nói đạo lý nhiều trong cuộc sống và sống theo nó, vì như mọi người thường nói

"Người hay nói đạo lý thường sống như l**"

Hạnh phúc, tính ra là một cụm từ khá khó hiểu. Có lẽ ngày cả khi sau này già đi, bạn cũng không thể hiểu hết được ý nghĩa của nó.

Nhưng mà đời, vốn đã phức tạp, vậy tại sao con người lại cứ thích trầm trọng hóa nó lên vậy nhỉ? Cứ đơn giản để có niềm vui trước đi, có phải không?

Vậy hạnh phúc và niềm vui, cái nào quan trọng hơn?

Quay lại thời gian đầu năm, giai đoạn mà mình luôn phải nghĩ là: Chẹp, mình phải làm gì bây giờ? Thé đó mà 1 năm đã trôi qua, và đã có rất nhiều thay đổi trong tư duy, công việc cũng như cách mình sống.

Mình trở về với đất nước hình chữ S với tấm bằng trên tay, trải qua 2 công việc với vai trò là một Business Development Manager và một là Project Manager. Ngay cả khi có những thời điểm, công việc thật sự rất áp lực, mình luôn phải nghĩ rằng không biết điều mình đang làm có đúng không? Những gì mình đang bước đi có phải là chính xác? Nhưng rồi sau đó mình mới nhận ra và thấy được tiềm năng của bản thân lớn đến nhường nào.

Từ thể thao, mình chuyển hẳn sang làm về Digital và Game. Những ngày đầu, công việc thật sự khá lạ lẫm. Bạn phải học thêm nhiều về game, về chuyên môn, về 3D, về các khách hàng mà bạn sẽ làm việc cùng. Tất nhiên nó cũng đã bao gồm các kỹ năng quản lý mà bạn đã được học ở trường, nhưng công việc mà, nó là cái thật, cái bạn nhìn thấy hằng ngày, và nó không bao giờ theo bất kỳ một cuốn sổ sách mà bạn đã được đọc ở thư viện, hay ở trường cả.

Nhưng rồi theo thời gian, công việc tốt hơn, mọi thứ bắt đầu ổn định hơn. Bạn được học thêm nhiều từ những khách hàng của mình. Mỗi khi hoàn thành xong một dự án, hay đơn giản chỉ là 1 assets trong dự án đó, và được khách hàng động viên, dù thật lòng hay không, bạn cũng cảm thấy niềm vui đơn giản chỉ có thế.

Hơn nữa, mỗi ngày đi làm, bạn lại là người lắng nghe những câu chuyện vui từ những người họa sĩ của mình, nghe rằng hôm nay họ đã làm được những gì, gia đình họ có chuyện gì vui, hay chỉ đơn thuần những câu "Chà, dạo này trông em có vẻ nhiều việc, cố gắng giữ sức khỏe Lâm nhé" là bản thân mình cũng đã thấy ấm lòng rồi phải không? Là nguồn cảm hứng cho họ, và họ cũng là nguồn cảm hứng và động lực cho mình, còn gì để đòi hỏi hơn?

Và niềm vui, không chỉ từ công việc, nó cũng nhỏ nhắn như việc mỗi ngày bản thân mình được thức dậy sớm, được tập boxing, tập MMA cho thật đã người, rồi sau đó tắm rửa đi làm. Chỉ cần như việc được đi tập như vậy thôi, cũng đã là 1 điều tích cực. Rồi đến cuối tuần, những ngày cần nghỉ ngơi, lại pha chút rượu, chút nước trái cây để uống, để xem một bộ phim, hay chạy ra quán mình yêu thích xem một trận bóng đá. 

Đến bây giờ khi mình nhìn lại, mình nhận ra những quyết định về cuộc đời mình (tất nhiên là những điều mình tự suy nghĩ và quyết định) chưa bao giờ khiến mình cảm thấy thất vọng. Từ sự nghi ngờ về bản thân luôn ngập tràn cho đến có một công việc với mức lương tốt, được mọi người quý trọng, được rèn luyện mình hằng ngày, và được làm những điều mình mong muốn, mình phải nói gì nữa bây giờ?

Trong film Forrest Gump, mẹ của nhân vật chính từng có một câu nói nổi tiếng trước khi qua đời mà nó chính là câu mở đầu của trang blog này của mình:

  • "Life is a box of chocolate, you will never know what you're gonna get"

Cuộc sống, cũng giống như một hộp socola, bạn sẽ không bao giờ biết điều gì sẽ chờ đợi mình ở phía trước. Thế nên đừng ngu ngốc cố kiếm tìm "hạnh phúc" là gì, mà hãy tìm cho mình những "niềm vui" bé nhỏ hằng ngày, rồi từ những niềm vui đó, bạn sẽ biết được cái gì mới thật sự quan trọng trong cuộc sống này.

Cuộc sống là của mình, hãy làm chủ nó. Đừng để ai đó tác động vào, bạn nhen.

© 2017 Liam Nguyen's blog. All rights reserved.
Powered by Webnode
Create your website for free! This website was made with Webnode. Create your own for free today! Get started